HỎI: Thưa, còn đến giai đoạn nào thì hành giả phải ngủ ngồi?
ĐÁP: Giai đoạn ngủ ngồi là khi bộ đầu hành giả được rút rồi, họ cảm thấy có cảnh ở bên trên, thấy tâm sung sướng và thấy bộ đầu sáng suốt. Họ thích ngồi vì trong lúc nằm xuống lại thấy đi đây đi đó chứ không thấy nhẹ bằng lúc ngồi. Lúc ngồi họ thấy nhẹ thì tự họ thức, họ đòi hỏi việc ngủ ngồi tới sáng. Tự họ đòi hỏi. Hồi tôi tu, ban đầu tu chỉ ngồi trong giờ thiền thôi. Sau này được thanh nhẹ, thấy tôi cần phải ngồi cho tới sáng. Lúc đó, tôi tự khuyến khích tôi ngồi, chứ không phải ông Tư kêu tôi ngồi, chẳng có ai kêu hết! Tôi thích ngồi vậy tôi ngồi. Khi tôi ngồi tới sáng rồi, thấy nhiều điều lạ lùng tới với tôi: thử thách, ám hại tôi đủ chuyện, nhưng mà tôi vượt qua, thấy sung sướng ở chỗ đó. Hãnh diện là chính tôi đã tự vệ được.
(Trích từ sách : Thực Hành Tự Cứu)