HỎI: Tu đời là gì và tu đạo là gì? Thế nào gọi là đời đạo song tu?
ĐÁP: Tu đời là nhân đạo. Con người làm cha mẹ, lễ nghi, tín nghĩa là tu đời; đó là nhân đạo. Như quý vị bây giờ chưa tu, làm cha mẹ và học hành quân sự, kinh tế, chính trị cũng là tu đời. Còn những người làm chính trị mà không biết khắc phục, không chịu sửa mình, dân không nghe; làm cha mẹ mà không đàng hoàng, con đâu kính phục; đó là tu đời. Tu đạo là tu về tâm linh, tu về những gì ở thế gian không rờ mó được. Sự sáng suốt vô cùng của người, người chỉ thầm kín vun bồi để đi tới mà thôi. Tùy theo trình độ của chính mình, không có thể phổ biến cho một người nào khác, trong lúc người ta chưa đi tới.
Đời đạo song tu: Đời là chúng ta đang sống trong thể xác nầy, mà thể xác nầy nằm trong quy luật của càn khôn vũ trụ, của định luật tạo hóa. Chúng ta tu đời để làm gì? Tu đời là lập lại trật tự trong cơ tạng của chúng ta. Để chi? Để hiểu định luật đang sống hiện tại của cái Tiểu Thiên Địa này. Tiểu Thiên Địa này có tim, gan, tì, phế, thận, đại diện cho kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Sự kích động và phản động từ bên trong tới bên ngoài để dẫn tiến và hỗ trợ cho tâm linh tiến hóa; đó là phần đời. Còn đạo là khi mình dàn xếp được đâu đó có trật tự rồi thì tâm linh phần hồn mới trụ nơi đó, mới thức giác thấy rằng: nó có ngôi vị làm việc để tiến hóa tới vô cùng, và để dẫn tất cả những trật tự mà nó đã sắp đặt đây tiến tới một đỉnh cao hơn nữa. Đời đạo song tu là phải biết sửa mình để tiến hóa mới tiến được cảnh đời đạo. Pháp Vô Vi này ở trong đời đạo, mà đời đạo về gì? Về điển quang, nó khác hơn những cái mà tôi nói hồi nãy. Bởi vid các bạn tu tới thanh tịnh mà nhắm mắt các bạn thấy điển rút trên bộ đầu, nhưng cái đó cũng là trược điển về đời; là thế nào? Khi các bạn ngồi thiền bị người ta chọc, các bạn còn tức, cái đó còn đời. Điển của đời là trược, nó hòa tan trong trược, rồi chúng ta tiến tới đời đạo song tu thật sự. Cái đời chúng ta mở rồi mới tiến tới cái đạo. Trong lúc các bạn thiền bị người ta gay cấn, động tới tự ái mà không thấy trì trệ nữa, không thấy bực tức nữa mới thật sự tu về Vô Vi: đời đạo song tu. Lúc đó nắm cái chìa khóa đi lên và thích những sự kích động, thích bất cứ những cái gì soi bói chúng ta, chúng ta cũng bằng lòng, để chi? Để mượn cái thước đo lường sự thanh tịnh sẵn có của chính mình.
(Trích từ sách : Thực Hành Tự Cứu)